-Phú là một thể văn có nguồn gốc từ Trung Quốc.
-Phú thường có vần hoặc văn vần xen lẫn văn xuôi, dùng để tả cảnh vật, phong tuc, kể sự việc, bàn chuyện đời…
-Một bài phú gồm 4 đoạn: đoạn mở, đoạn giải thích, đoạn bình luận và đoạn kết. Loại phú có trước thời Đường là phú cổ thể, có vần, không nhất thiết phải có đối, cuối bài thường được kết lại bằng thơ.
-Tác phẩm tiêu biểu: “Bạch Đằng giang phú” (Trương Hán Siêu), “Chí Linh sơn phú” (Nguyễn Trãi), “Hàn nho phong vị phú”(Nguyễn Công Trứ)…
-Phú thường có vần hoặc văn vần xen lẫn văn xuôi, dùng để tả cảnh vật, phong tuc, kể sự việc, bàn chuyện đời…
-Một bài phú gồm 4 đoạn: đoạn mở, đoạn giải thích, đoạn bình luận và đoạn kết. Loại phú có trước thời Đường là phú cổ thể, có vần, không nhất thiết phải có đối, cuối bài thường được kết lại bằng thơ.
-Tác phẩm tiêu biểu: “Bạch Đằng giang phú” (Trương Hán Siêu), “Chí Linh sơn phú” (Nguyễn Trãi), “Hàn nho phong vị phú”(Nguyễn Công Trứ)…
No Comment to " Thể Phú "
(+) Nếu thấy bài viết còn thiếu sót hay cần bổ sung thêm rất mong bạn góp ý để blog ngày càng hoàn thiện.
(+) Khi đăng góp ý, bạn vui lòng viết Tiếng Việt đủ dấu và nhận xét đó có liên quan đến bài viết. Rất vui vì bạn đã đọc bài và cho ý kiến.